“ Mỗi năm có xuân , hạ , thu , đông lặp đi và lặp lại nhưng giữa sân trường bây giờ chỉ còn sót lại những tiếng chim , băng đá và cả sự nhớ nhung, luyến tiếc…. Khi giờ đây , ngồi ngẫm nghĩ đến thời học trò thì lại thấy hình ảnh Bạn bè ơi !! Bao nhiêu điều đáng nói, những chuyện ngày xưa giờ đã ngủ ngoan, hãy cất giữ cho riêng mình một thời học trò tinh khôi, áo trắng , một thời cắp sách đến trường.
Sẽ không bao giờ quên những ngày tháng vui vẻ , ấm áp và cả những trò quái chiêu để có thể giúp các bạn đạt được điều kiện để có thể đậu Tốt nghiệp…. Dẫu mai này mỗi đứa một phương trời, mịt mù dịu vợi. Trên con đường chúng ta đi luôn có ánh mắt của thầy cô, dõi theo từng giờ, từng phút, có kỉ niệm và tình yêu thương nâng đỡ mỗi bước chân chúng ta đi.
Thời gian – cách biệt, sẽ chẳng là gì nếu ta mãi nghĩ về nhau, mãi trân trọng, yêu thương hoài niệm cũ. Và biết đâu, nó sẽ là cầu nối để ta lắng nghe nhịp đập của lòng mình, nghe được tiếng ngày xưa, dịu dàng, man mác, áp vào tim và cảm nhận.
Nói sao hết nhiêu lắm những kỉ niệm. Lớp yêu ơi, ta chẳng muốn. Dù một lần chia xa lớp. Nhớ thương nhiều, sao chẳng nói nên câu. Mai xa cách, ghi trong tim hình bóng. Năm cuối cùng… nghe khóe mắt rưng rưng khi nghe những bài hát về thời cấp 3 …. và cảm xúc cứ ừa về trong em lại nhớ đến hình ảnh thời cấp 3 và những con người của lớp 12a1, trong bộ ảnh kỷ yếu của lớp mình “
Tác giả: Trần Ngọc Anh Thư
————— ♥ —————