Rất nhiều buổi chiều đã qua, mỗi khi tan học đều cố hết sức ôm cặp rồi chạy thật nhanh ra khỏi cổng trường. Riêng hôm nay sao từng bước chân bỗng dưng chậm lại, nhìn hết góc này đến góc khác, ngồi hết chỗ này đến chỗ khác, nán lại thêm một chút nữa thôi để có thể ôm trọn những kí ức này…
Thật lòng là, trong ba năm qua cũng có nhiều ích kỉ, nhiều hiềm khích với nhau nhưng trong những giây phút cuối thế này chúng ta lại bỗng nhiên chẳng còn cảm thấy khó chịu gì nữa. Có lẽ khi sắp phải xa cách điều gì đó thì mới biết trân trọng.
Sau hôm nay, tất cả những gì đã qua chỉ còn là kỉ niệm, điều duy nhất ta có thể làm là cất giữ chúng thật kĩ vào kí ức và cùng nhau chụp một bộ ảnh kỷ yếu thật đẹp để lưu giữ được mãi những khoảnh khắc này.
————— ♥ —————