Thanh xuân năm đó rực rỡ như mây trời mùa thu, chúng tôi năm đó hồn nhiên cây cỏ vừa mới nhú, đơn thuần nhưng cũng đầy háo hức với cuộc đời.
Giờ đây chúng tôi đạt được ý nguyện chạm tay vào cuộc sống rồi, chỉ là phải rời xa những khung cảnh, những con người quá đỗi quen thuộc, gần gũi. Mọi thứ sẽ phải bắt đầu lại từ đầu, cuộc sống rồi sẽ dồn dập, xô đẩy chúng ta, nhưng những gì đã ghi dấu cùng nhau sẽ luôn còn mãi.
Trước khi mỗi đứa một nơi, không còn đồng hành cùng nhau ngày qua ngày nữa thì hãy yêu thương nhau đến tận phút cuối cùng nhé. Hiện tại càng tươi đẹp thì ký ức sẽ lại càng hạnh phúc lung linh…
————— ♥ —————