Thanh xuân thì ngắn ngủi thôi so với cả một đời, nhưng kí ức về nó thì lại kéo dài vô tận…
Nhớ hồi đầu năm nhất, bước vào trường với tâm trạng hứng khởi. Thi đỗ đại học, sung sướng biết bao. Quyết tâm dâng cao, ý chí hừng hực. Bước vào lớp, thấy ai cũng lạ,toàn là trai,lớp bòn mót lắm mới được thêm hai Nữ trong tổng số 90 đều là bạn nam, dù ngại thật nhưng vẫn hí hửng muốn bắt chuyện với ai đó…hy vọng sau này sẽ chơi thân với nhau. Những ngày tháng mới làm quen nhau bắt đầu êm đềm và ngập ngụa cảm xúc… Vậy mà 4.5 năm sau chúng ta đã đứng trước ngã rẽ cuộc đời. Ngồi ngẫm lại, thấy thời gian trôi nhanh quá.
4.5 năm, không quá dài cho một đời người, nhưng cũng không phải là ngắn cho những kỉ niệm…
4.5 năm học cùng nhau, vui có, buồn có, cãi vã có.
Càng quen nhau lâu, càng khám phá những điều hay ho ở những đứa bạn vừa đáng yêu vừa đáng… đấm. Mỗi ngày là mỗi món quà bất ngờ từ những câu chuyện.
Nhớ nhất đứa con gái lúc đầu vào tưởng hiền lành lắm, sau quen rồi mới té ngửa là chời móa ơi sao nó có thể nói nhiều đến kinh khủng như vậy và lầy lội dã man. Nhưng giờ ….. nó đã đi ở một nơi khác có lẽ hạnh phúc hơn rồi.Hãy mãi cười như khi còn ở nơi này nhé cô gái….❤️
Nhớ những phi vụ scandal đồng tính mấy bạn mà trong lớp hay gọi bê đê (mà nhìn nó ẻo thật sự) được đưa ra chọc hết lần này qua lần khác. )Niềm vui của tui và thằng bạn chung nhóm lúc đó là được chọc cho tụi nó khi nào tức thì thôi?
Nhớ những lần nghỉ tết xong lên đi học, học thì không chịu đi học nhưng lập sòng bài thì có thể ngồi từ sáng đến khuya…ăn chơi đủ kiểu (theo kiểu lành mạnh ấy nhé?).
Thời sinh viên luôn để lại trong chúng ta những kỉ niệm đẹp. Những giận hờn, những hiểu nhầm, những trách móc, những nụ cười, những hạnh phúc, cả những lần chật vật làm đồ án nhóm đến đêm khuya mà vẫn chưa hoàn thành, tưởng chừng như ai cũng muốn khóc, những vẫn động viên nhau cố gắng làm thật tốt.
Ái chà chà…. Nhớ lại tự dưng thấy bị hẫng sao sao ấy
Nhanh quá….4.5 năm của chúng tôi
Nhưng đã đến lúc phải trưởng thành rồi mà các chàng trai cô gái…
Chơi mãi đâu có đc…
Chỉ mong sao sau này, những lần họp lớp sẽ không thiếu một ai.
Thế là cũng hết cảm nhận thật sự tại giảng đường UTCHCMC như nào rồi, thèm được như hồi mới còn năm 1,năm 2 đi học , sẽ không còn những cảnh chơi bài , tán gẫu hay nghịch những trò ngu ngu nữa. … Thời sinh viên diễn ra thật nhanh, tới cái lúc buổi cuối cùng này rồi mới nhận ra điều ấy. Có lẽ là muộn để ngẫm nghĩ lại về quá khứ về thời sinh viên trẻ trâu.
Cách suy nghĩ trong con người cũng đã già đi nhiều, không còn bồng bột, ngây thơ như hồi mới vào trường, bắt đầu cảm nhận cuộc sống bon chen hơn, phức tạp hơn. Thật sự chẳng thích mấy, nhưng cái gì đến cũng sẽ đến và hãy đón nhận nó một cách tốt nhất.
Không biết 1 tháng nữa, 1 năm nữa rồi vài năm nữa trông mình sẽ như nào, cuộc sống mình sẽ ra làm sao, bạn bè, gia đình…
Nghĩ lại cũng thích cái việc đi đâu cũng gặp người quen, lên trường đi chỗ nào cũng thấy bạn, độ bon chen của mình quá cao. ^^ Bao giờ cho đến bao giờ????
Cuối cùng Chúc tất cả những người bạn của tôi, những người đã ra trường thì có công việc ổn định, nhà cửa khang trang…, những người chuẩn bị ra trường thì có chỗ thực tập tốt, bảo vệ đồ án với kết quả cao nhất và sớm có công việc như mong muốn, những em chưa ra trường thì ở lại học tập thật tốt, và hãy làm nhiều việc ý nghĩa hơn nữa trước khi ra trường để không cảm thấy hối tiếc.
————— ♥ —————